Vậy là chúng ta đã hoàn thành hành trình khám phá hành tinh Avatar tại trại hè bán trú 5* Avatar Land rồi nhỉ. Mới ngày nào buổi đầu đến lớp, các chiến binh Avatar của cô vẫn còn bỡ ngỡ rụt rè. Vậy mà hôm nay các chiến binh của cô đã trưởng thành, mạnh dạn và tự tin hơn rất nhiều.
Trong những tháng vừa qua chúng ta đã có rất nhiều kỷ niệm đẹp và Everest đã trở thành một gia đình vô cùng thân thiết. Chúng mình cùng học, cùng ăn, cùng chơi, cùng nhau rèn luyện kỹ năng sống trẻ em, cùng nhau chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn. Cô vẫn nhớ như in chặng đường trở thành đôi bạn thân thiết của Thanh Duy và Gia Huy như thế nào. Cô rất tự hào khi các con đã vượt qua những hiểu lầm, khúc mắc để trở thành đôi bạn luôn nhường nhịn và giúp đỡ lẫn nhau.
Bên cạnh những niềm vui, cũng có những lúc cô cũng rất giận và buồn khi các con không nghe lời cô dạy. Đôi khi các con nghịch ngợm, bướng bỉnh và vẫn chưa tự giác rèn luyện các kỹ năng sống trẻ em trong lớp trại hè bán trú 5* Avatar Land nhưng dần dần cô trò mình đã hiểu nhau hơn. Cô nhận ra rằng đằng sau sự bướng bỉnh, rụt rè là những cô bé, cậu bé thông minh, ham học hỏi, và muốn được quan tâm chăm sóc. Nhờ các chiến binh Avatar mà cô đã học được cách hiểu tâm lý trẻ thơ và học cách làm bạn cùng các con.
Cô nhớ rằng, thi thoảng lớp chúng mình lại có thêm một vài bạn mới, vừa đến các con đã hỏi “Cô Nhung ơi có bạn mới đến ạ, con không thích bạn mới đâu”. Lại một vấn đề đau đầu! Định giải thích với cả lớp là mình cần hòa đồng và làm quen với các bạn mới, thế mà vừa quay đi quay lại các chiến binh của cô đã cùng nhau chơi đùa thân thiết.
Các con có nhớ khi cả lớp cùng chia tay em Đức Nam 7 tuổi không? Em ấy chỉ học cùng chúng ta 2 tuần, thế mà từ 1 bạn nhỏ rụt rè khi được bố dắt tới lớp còn không chịu vào lớp, mà sau khi học hết 2 tuần đã dám tự tin đứng trước cả lớp phát biểu và nói lời chia tay, còn hứa quay lại trại hè bán trú 5* Avatar Land vào năm sau để cùng học tập rèn luyện kỹ năng sống trẻ em cùng các anh chị. Còn cả Cẩm Châu nữa cô còn nhớ buổi cuối cùng học ở Cara cứ luôn miệng nói “Tại sao con phải đi học ở trường chứ, tại sao con không được học ở đây chứ?”. Lúc về bộ mặt buồn hiu ôm quyến luyến chia tay các cô giáo mà không muốn về. Cô hỏi “Học ở Cara có vui không? Năm sau Cẩm Châu có muốn quay lại học cùng cô Nhung không? Móc tay nào!” Hi vọng năm sau sẽ gặp lại “con gái” nhé!
Cô vui nhất là khi cả lớp cùng chơi với nhau, có đôi khi cũng xảy ra những cãi vã hay những mâu thuẫn nhưng đấy chỉ là chuyện nhỏ thôi phải không các chiến binh của cô? Chúng ta lại làm hòa, chúng ta lại chơi với nhau như chưa có chuyện gì xảy ra vậy. Cảm ơn các con đã coi đây là ngôi nhà thứ 2 của mình, cảm ơn các con đã cùng cô đồng hành nửa chặng đường vừa qua. Chúng mình sẽ luôn nhớ về nhau nhé Everest của cô. Yêu các con thật nhiều!
Theo cô Nguyễn Nhung – Giáo viên bộ môn FasTracKids STEM tại Hệ thống giáo dục kỹ năng sống Cara